Diêu Kim Mai nghe những lời nói hoang đường của bọn họ, tức giận nói: “Được rồi, đúng là không biết lựa lời mà nói, Nghiên Nghiên nhà tôi còn chưa kết hôn đâu! Còn dám nói mấy chuyện này?
“Tôi chỉ có ý nhắc nhở Nghiên Nghiên đừng bị mấy thanh niên thư sinh yếu ớt mê hoặc, những thanh niên yếu ớt đó có thể tham gia quân ngũ sao? Cô con dâu ngồi cạnh kia cười xấu xa nói.
Dù sao bản chất Đồng Nghiên cũng không phải là cô gái nhỏ chưa từng gả chồng, nhưng khi nghe mấy lời ám chỉ này cô vẫn mắc cỡ xấu hổ vô cùng, cô còn phải cố tình làm bộ nghe không hiểu mấy lời này. Cô nhìn theo bóng dáng Hạ Quân, thấy anh đang bận bịu việc này rồi làm việc khác, các trưởng bối trong thôn đều nhìn anh với ánh mắt thiện cảm, cô không nhịn được bật cười.
Kỳ nghỉ Tết thường luôn trôi qua nhanh chóng. Hạ Quân phải luân phiên qua lại giữa nhà họ Đồng và nhà họ Hạ, thế nhưng kỳ nghỉ trong chớp mắt cũng phải kết thúc.
Lúc Hạ Quân lên tàu hỏa, nhìn thấy cô gái vẫn đang đứng ở bên ngoài, trong lòng vô cùng bứt rứt. Sợ là lần đầu tiên xa nhà cũng không lưu luyến như bây giờ. Tim gan tựa như bị khoét đi một miếng, và chỉ có cô gái ngoài kia mới có thể lấp đầy sự khuyết thiếu ấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây