Hạ Sơ Tuyết vốn là một người đanh đá. Trước kia không thấy mặt họ hàng, hiện tại một đám tới cửa nịnh bợ, cô ấy đương nhiên sẽ không cho bọn họ thái độ tốt.
Đuổi hết những họ hàng cực phẩm này đi, Hạ Sơ Tuyết liền mời người nhà Đồng gia qua nhà ăn cơm tết.
“Ba mẹ em đi không được rồi, bọn họ bị bà Vương trong thôn gọi đi rồi, để em nói với bọn họ một tiếng, em cùng Tiểu Tùng sẽ qua! Anh biết rồi đấy, sắp phải ăn tết, người mời qua ăn cơm đoàn viên cũng không ít, đặc biệt là năm nay, người mời nhà em qua ăn nhiều gấp mấy lần năm trước.
Nhắc đến chuyện này, trong mắt Đồng Nghiên tràn đầy sự bất đắc dĩ, nhưng không buồn bực, không kiên nhẫn.
Đại đa số người trong thôn vẫn rất tốt. Cuộc sống mọi người ở đây cũng không tốt, ngày trước không qua lại với nhau không đại biểu họ khinh thường nhau, nguyên nhân chính là do không có kinh tế để xã giao với nhau thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây