Nhìn cái người trước mặt này bộ dạng như một vị đại thiếu gia, anh ta trời sinh ra đã mắt đặt cao hơn đầu, không coi ai ra gì. Giữa hai người họ có một cách biệt rất lớn.
Cô không có hứng thú với Ngọc Trạch, anh ta là kiểu người không quan tâm đến bất cứ ai, chỉ biết thể hiện hết cảm xúc của mình ra ngoài thôi.
Đồng Nghiên rời khỏi biệt thự của Ngọc Trạch. Vừa mới đi ra đã thấy người phụ nữ lúc nãy mặc chiếc áo khoác thon dài chặn đường cô lại, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn cô.
"Đừng tưởng rằng mình có thể quyến rũ được anh Ngọc Trạch, anh ấy không thể nào cưới cái đồ quê mùa như cô đâu. Cô nên chết tâm trước đi!"
Đồng Nghiên thật sự muốn quăng cái cô Đại tiểu thư không tai này đi. Không thấy cái tên Ngọc Trạch đó còn không thèm để cô ta vào mắt sao? Cô tình nguyện làm kẻ ngốc thì cũng đừng có kéo tôi vào được không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây