“Khách sáo cái gì? Lý Nhân Nghĩa không để bụng. “Đúng rồi, những áo lông kia cũng đưa đến tiệm cho cô rồi. Nhưng mà cô gái trong tiệm các cô không cần tặng những đồ nam cho chúng tôi đâu. Chúng tôi không cần, bọn họ còn xách đến cục cảnh sát, cô xem cái này…
“Đây là ý của tôi. Đồng Nghiên nói chuyện với Lý Nhân Nghĩa ở trong sân, người đi qua càng ngày càng nhiều. Cô không để ý bọn họ, nói chuyện tiếp với Lý Nhân Nghĩa. “Lô áo lông này có một nửa là của nam. Bình thường các anh phục vụ nhân dân, mùa đông vẫn còn đi làm ở bên ngoài, tôi cũng muốn bày tỏ một chút tấm lòng.
“Vậy không được, chúng tôi có kỷ luật, không thể nhận đồ của nhân dân. Lý Nhân Nghĩa xua tay.
“Cái đó không phải đồ của nhân dân, mà là tấm lòng của chị dâu. Các anh đều là anh em của anh Quân, tôi muốn tặng quà cho mọi người, cái này có gì hay mà từ chối chứ?
“Vậy cũng không được…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây