“Nếu ông chủ các cậu đã đi vắng, vậy chúng tôi chỉ có đợi thôi. Làm phiền đại ca nói một tiếng với ông chủ cậu, xin ông ấy thanh toán khoản dư sớm một chút. Đồng Nghiên kéo ống tay áo Hạ Sơ Tuyết, chậm rãi di chuyển ra phía bên ngoài.
“Xem như cô thức thời. Chàng trai đó cười lạnh.
Hạ Sơ Tuyết không cam lòng nhưng hai người phụ nữ bọn họ có thể làm gì được chứ? Nghĩ đến vất vả lâu như vậy nhưng lại vô ích, ánh mắt của Hạ Sơ Tuyết cũng đỏ lên.
Hai người cách xa cửa tiệm đó, Đồng Nghiên nói: “Chị, em ở đây theo dõi, chị mau đi báo án đi.
“Không được. Hạ Sơ Tuyết còn tưởng Đồng Nghiên từ bỏ rồi, không ngờ cô còn muốn dùng pháp luật trừng phạt bọn họ. “Chị ở đây xem cho, em đi báo án.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây