Đồng Tiểu Tùng với Hạ Minh Kính vốn dĩ đã rất nghịch ngợm, hồi còn ở trong thôn thì cực kỳ bướng bỉnh. Bây giờ phải đến một thành phố xa lạ, hai đứa nhìn thấy cái gì cũng thích thú.
Bây giờ Đồng Nghiên đã có tiền, nên cũng không tiếc đi mua đồ cho mọi người. Sau khi ăn xong, mấy người phụ nữ bọn họ trong đó có cả bà nội Hùng đều đi ra ngoài dạo phố. Diêu Hồng và Đồng Đại Hoa mang Diêu Kiến Quân bắt đầu đi tìm việc trong thành phố. Nếu như không kiếm được việc, đến lúc đó mới phải nhờ đến sự trợ giúp của Đồng Nghiên. Đồng Nghiên thì không có ý kiến gì, coi như để mọi người đi làm quen với môi trường mới trước.
“Mẹ, con thấy dáng vẻ của ba so với cậu và anh họ còn hào hứng hơn đó. Người không biết lại tưởng ba mới là người muốn đi tìm việc ấy.
Đồng Nghiên lựa một cái khăn lụa, rồi choàng lên người của bà nội Hùng ngắm thử. Bà nội Hùng vội vàng xua tay nói không cần.
Diêu Kim Mai cũng đang xem khăn lụa, nghe thấy lời của Đồng Nghiên thốt ra cười nói: “Đúng là con gái rượu mới hiểu được suy nghĩ của ba nó. Ba con thật sự muốn tìm việc đó! Ông ấy nhìn thấy mọi người trong nhà ai cũng có việc để làm, mà ba con thì chỉ cả ngày ở nhà trồng cây chăm sóc con cái, trong lòng cũng thấy nhàn rỗi quá. Không phải con nói qua Tết sẽ chuyển trường cho mấy đứa nhỏ sao? Đến lúc đó ba con nghĩ dù gì cũng phải chuyển lên thành phố, nên chi bằng tìm luôn một công việc nào đó để làm. Ông ấy chẳng thể làm việc cùng đàn bà con gái như chúng ta được. Nói là làm không nổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây