Đây mà gọi là ở riêng à?
Rõ ràng là đuổi bọn họ ra khỏi nhà.
Cố Nhị như một con báo nhỏ nổi giận kéo cánh tay phải của Cố Thời Úc: “Bố, chúng ta đi. Đợi con tốt nghiệp cấp hai sẽ ra ngoài kiếm tiền trả nợ cho nhà.”
Cố Thời Úc ấn vai con trai lại, để cậu ta chờ một lát: “Đừng nóng vội, bố vẫn còn lời muốn nói. Nói xong rồi chúng ta sẽ đi.”
Cố Nhị đáp: “Còn chuyện gì để nói chứ, ông nội thiên vị bác cả, bác hai. Chẳng lẽ bố không phải con ruột của ông ấy hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây