Con gái ruột của mình lại thành cục vàng trong tay nhà người khác, trong long chị ta rất đố kỵ nhưng Man Man có nói rồi, chỉ làm vậy thì cuộc sống sau này mới dễ chịu được.
Nếu không, chị ta sao có thể chuyển từ nông thôn lên thành phố, làm việc ở tiệm cơm Hữu Nghị chứ.
Cuộc gọi được chuyển tiếp, người nhận là bảo mẫu nhà họ Chung.
Một lát sau mới thấy giọng nói lười nhác của một cô gái trẻ, mang theo sự ngây thơ cùng oán giận: “Dì Phương, gọi điện đến cho con làm gì? Nhà họ Chung không thích dì liên lạc nhiều với con.”
Thiện Lệ Phương nói vội: “Thì có chuyện gấp mới gặp, mẹ cảm thấy… Cảm thấy có một chuyện cần nói với con…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây