Vưu Tiểu Việt tiếp tục thuyết phục Hà Tiểu Anh, và cũng thuyết phục chính mình, “Tiểu Anh, chúng ta hãy thực tế một chút. Nếu là cậu, trong hoàn cảnh không có ai giúp đỡ, cậu có thể làm gì khác ngoài việc gửi nó đến cô nhi viện?”
Hà Tiểu Anh nhớ lại cuộc gặp gỡ khi mình còn nhỏ, năm ấy là Thu Thu đã lôi kéo cô ấy thi đại học, Thu Thu nói rằng nếu sau này cô ấy có một đứa con, nhất định không được bỏ rơi nó.
Hà Tiểu Anh nói với đôi mắt đỏ hoe: “Tôi sẽ đi làm kiếm tiền, sau đó nhờ bảo mẫu chăm sóc đứa trẻ. Tôi không tin một người lớn lại không thể nuôi một đứa trẻ. Tất cả chỉ là mượn cớ, cậu sợ rằng đứa trẻ này sẽ cản trở cuộc sống tương lai của cậu, vì vậy cậu không muốn giữ nó đúng không?”
Vưu Tiểu Việt cảm thấy khó chịu trong lòng, giữa từ bỏ và giữ lại, cuối cùng cô ấy đã chọn gửi con mình vào trại trẻ mồ côi vào ngày 15 tháng giêng này.
Ba người giẫm lên tuyết, ôm lấy đứa trẻ, khi còn cách cổng cô nhi viện mấy chục mét, Diệp Thu Thu đã im lặng mấy ngày nay đột nhiên nói: “Hãy đặt cho con bé một cái tên đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây