Lúc ăn cơm, Thượng Quan Điềm Điềm còn hỏi: “Chu Nguyên, sao anh không dẫn người yêu đến?” Ngộ nhỡ Chu Nguyên đã có người yêu, cô ấy sẽ không dây dưa với cậu ta.
Chu Nguyên chỉ vào mũi mình, ghét bỏ: “Tôi cả ngày làm bạn với xi măng cốt thép, mặt mày tro bụi, có cô gái nào thèm để ý đến tôi chứ?”
Hôm nay cần đến trạm xe đón người, Cố Thời Úc để cậu ta ra chợ mua quần áo, tắm rửa thay đồ cạo râu mới lấy lại được ba phần hình dạng con người.
Thượng Quan Điềm Điềm càng cười tươi hơn, trò chuyện vài câu lại hỏi: “Năm nay anh 24 nhỉ? Người trong nhà anh không giục tìm người yêu hả?”
“Có giục chứ.” Chu Nguyên ngẩng đầu lên nói: “Nhưng không gặp ai phù hợp. Tôi cũng không muốn vì hôn nhân mà kết hôn, còn hại con gái nhà người ta chịu khổ. Không bằng tôi kiếm thật nhiều tiền, để vợ tương lai có một cuộc sống tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây