Trên mặt Trình Nhạn Sinh không có biểu cảm gì: “Nhân phẩm một con người chỉ đáng giá mấy trăm đồng sao?”
Diệp Thu Thu biết rõ nhà hàng thuộc về nhà họ Trình, mà vẫn chọn cách đâm đơn kiện.
Sinh viên đại học đứng lên tố cáo nhà họ Trình trừ lương của sinh viên vừa học vừa làm, thì còn mặt mũi gì nữa.
“Em hãy nói với em trai mình từ nay về sau không được phép kinh doanh ở các cơ sở của nhà họ Trình nữa, cũng không được lợi dụng danh tiếng của nhà họ Trình để kiếm lợi.”
Hoa Nhiễm chợt biến sắc: “Diệp Thu Thu không thèm nể mặt anh mà sao anh còn trách em trai em?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây