Bà cô Chu mất lý trí rồi, người bao nhiêu tuổi rồi còn động chút là lấy ly dị ra uy hiếp chồng mình, làm như nhà họ Chu thiếu người con dâu như cô ta vậy.
Bà ta chỉ trích Tạ Văn Tâm, “Cô nói ly dị hù ai đó, em hai của tôi năm nay mới năm mươi lăm tuổi, không nói mấy cái khác, với vị trí hiện tại của nó, tổ chức ly hôn cũng có thể cho nó bạn già ba mươi bốn mươi tuổi, cô dọa ai? Cô đừng quên, thằng con rể kia của em dựa vào quan hệ nhà họ Chu mới lên làm Đại đội trưởng, con rể đó của em tính khí ngay thẳng đắc tội với bao nhiêu người rồi, cô và em trai tôi ly hôn, con rể cô đến chức Đại đội trưởng cũng không bảo vệ nổi!”
Chu Cẩm đứng lên muốn nhào tay qua kéo bà cô Chu, hai chị em Lộ Mỹ Triệt lập tức bảo vệ mẹ ra sau lưng, tư thế chuẩn bị hai đánh một.
Cố Thời Úc ngăn Chu Cẩm lại, nghiêm mặt nói: “Bà cô Chu, đội trưởng Thẩm có thể làm đội trưởng là dựa vào mồ hôi xương máu ở tiền tuyến của mình kiếm được, nếu như anh ấy dựa vào nhà họ Chu thì sớm đã vào văn phòng tỉnh rồi, đâu phải ba mươi Tết còn đứng ở tiền tuyến làm thêm giờ. Chu Phóng con trai của Tạ Văn Tâm, nếu như dựa vào quan hệ nhà họ Chu cũng sẽ không chết ở tiền tuyến, bà nhét cháu ngoại bà vào nhà họ Chu cũng vô dụng, không chừng Chu Chính Thanh còn muốn tạo ra thêm một Chu Phóng, cô không sợ cháu ngoại mình chết nhanh hơn à?”
Sắc mặt bà cô Chu tái nhợt, “Không đâu, cháu ngoại tôi muốn thi đại học đi con đường làm quan, sẽ không đi tiền tuyến, công việc nguy hiểm như thế tôi sẽ không để cháu ngoại tôi làm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây