Lưu Hồng Quân tức giận, con bé chết tiệt này dám chạy qua bên kia: “Hôm nay con qua nhà bà nội chúc mừng đúng không? Con tham ăn như thế à? Đi để chịu sự xem thường của bọn họ hay gì.”
Cố Xuân đang sắp xếp lại vở ghi chép mang về, không rảnh phản bác lại mẹ mình: “Mẹ nói gì thế? Là thím nhỏ kêu con đi đấy, thím ấy đưa lại cho con một thùng vở ghi chép, có số vở ghi chép này, con có thể lọt vào top một trăm trong khối là không thành vấn đề đâu.”
Lưu Hồng Quân lập tức cảnh giác thêm: “Con đừng bị cô ta lừa, mấy vở ghi chép này không cho không đâu, sao bọn họ có thể tốt bụng cho con vở ghi chép được, chắc họ đang cố ý làm cho con bị rối loạn gì đó, làm con uổng phí công sức thôi. Mẹ thấy đem đốt hết đi vẫn tốt hơn.”
Cố Xuân xoay người bảo vệ bảo bối của mình, phẫn nộ nói: “Không phải mẹ điên rồi chứ, mẹ dám đốt vở ghi chép của con, con sẽ không nhận mẹ nữa.”
Suy nghĩ lại vẫn thấy lo lắng, với tính cách bây giờ của mẹ cô ấy thật đúng là không thể suy xét được, lỡ đâu thừa dịp cô ấy không chú ý mà đốt thì làm sao đây?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây