Hà Tiểu Anh nói: “Vốn dĩ mẹ tôi không đồng ý cho tôi thi vào đại học, nói trong nhà không có tiền, con gái học nhiều như vậy cũng không có lợi ích gì, sau này cũng phải lập gia đình thôi, muốn gả tôi cho người què có tiền để lấy phần sính lễ.”
“Sau đó Chung Mạn Mạn đến thôn trang kia của chúng tôi, còn ở lại nhà tôi, nhìn thấy giấy khen dán đầy tường của tôi thì lập tức làm một cái giao dịch với mẹ tôi. Một mặt bằng cửa hàng, đương nhiên mẹ tôi đồng ý rồi, sau khi bố tôi đi, mẹ tôi đã không còn muốn ở lại cái thôn trang để bị người ta chê cười nữa, lập tức đi theo cô ta đến Hoa Thành này.”
Hà Tiểu Anh nghĩ, nếu không phải lúc trước cô ấy thi đậu vào Nhị Trung bằng thực lực, từ nông thôn thi đến thành phố, không gặp được Diệp Thu Thu, thì chuyện hiện giờ, ngay cả một người để kể hết cô ấy cũng không có.
Cô ấy nghẹn ngào một chút: “Hai người bọn họ bàn bạc để tôi học lại một năm, tất cả đều là gạt tôi, chị gái tôi đã thương lượng với mẹ tôi xong, chờ sau khi kì thi vào đại học chấm dứt thì sẽ đưa tôi... Gả tôi đến nhà họ Lương kia.”
Diệp Thu Thu đứng trong phòng khách hít sâu, bọn họ là đang muốn cắt đứt hết toàn bộ đường sống của Hà Tiểu Anh, để bà bị nhốt trong nhà họ Lương ở thị trấn nhỏ đó cả đời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây