Trong lòng Lôi Thải Vân vui vẻ, chị ta vẫn muốn có con trai cung phụng, không có con trai, có cháu trai cũng được, chị ta sẽ không để cháu trai mang họ Hà của tên đàn ông khốn kiếp kia mà sẽ mang họ Lôi của mình.
Chờ sau khi già rồi, chị ta còn có người chăm sóc cung phụng trước lúc lâm chung, hàng năm đến Thanh Minh cũng có người đến viếng mồ mả cho chị ta, không đến mức làm cô hồn dã quỷ.
Lôi Thải Vân mở hai bàn tay ra, tâm nguyện đã được thỏa mãn rồi, chị ta nói: “Nếu con để cho Trụ tử theo họ mẹ, sau này cả cửa hàng kia đều là của Trụ tử.”
Cả mặt bằng cửa hàng kia sao?
Trị giá cũng hai ba vạn nhỉ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây