Cô ấy kìm nén nước mắt: “Chỉ là... Phát huy thất thường, cô cũng biết, trong nhà tôi vẫn luôn cho tôi đi xem mắt.”
Diệp Thu Thu cực kỳ thất vọng với bà, bà là một người vô dụng, một người mẹ vô dụng, vì sao còn muốn ôm ảo tưởng với bà, là bởi vì cuốn vở ghi chép kia hay sao?
Cô lấy vở ghi chép ra trả lại cho Hà Tiểu Anh: “Cho dù là ai ép cô thì tốt nhất hãy đứng lên phản kháng, khóc thì có lợi ích gì, tôi thật sự khinh thường cô, sau này tôi cũng sẽ không hỏi gì với cô nữa.”
Dây đàn trong lòng Hà Tiểu Anh đứt vỡ, đúng vậy, Diệp Thu Thu nói rất đúng, cô ấy chính là một người vô dụng, cô ấy không phải con trai cho nên bố bỏ đi rồi, cô ấy không phải con trai cho nên thi đại học xong cũng không làm gì.
Lôi Thải Vân nói tác dụng duy nhất của cô ấy chính là học hành còn có chút thông minh, có thể đổi lấy sinh hoạt cho gia đình, cũng nhờ gặp được quý nhân như Chung Mạn Mạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây