La Thời Phương đã bình tĩnh lại: “Bọn họ tưởng chị bán tiệm cơm xong chỉ còn thừa năm mươi ngàn, muốn chị cho bọn họ toàn bộ số đó mới bằng lòng ly hôn. Chị bỏ ra hai mươi ngàn nói cho bọn họ biết, tiền này là để mua đứt cả nhà họ Lương, ly hôn thì cầm tiền đi, còn nếu không đừng mong cầm được một đồng cắc nào.
Dù sao đời này chị cũng không có ý định tái hôn, mặc dù có lỗ nhưng coi như chị dùng hai mươi ngàn mua sự thanh tĩnh tuổi già đi, chị không muốn lại dính dáng tới người đàn ông đó thêm một giây phút nào nữa.”
“Chị có thể không kết hôn nhưng Lương Dũng kia vẫn còn đang chờ kết hôn với Nguyễn Xảo Nhi, hai mươi ngàn vừa hay đủ cho nhà bọn họ mở tiệm tạp hoá, anh chị em của Lương Dũng đều cổ vũ anh ta ly hôn lấy tiền, sau đó liền đi luôn rồi.”
Liều mạng đánh cược một lần, nếu như Lương Dũng không đồng ý vẫn có tổn thất, La Thời Phương sẽ ở vào thế bị động, cho nên cô ta mới quyết đoán bán tiệm cơm đi, miễn cho bị nhà họ Lương dây dưa gặm thêm một miếng thịt.
La Thời Phương nói: “Nhưng chị sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, chỉ cần bọn họ dám mở cửa tiệm, chị cũng sẽ mở một tiệm ở đối diện, nhất định phải khiến bọn họ bù hai mươi ngàn này lại mới thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây