Cố Vệ Sơn nói: “Con bé lớn con không lo lắm, nó học nội trú ở Sơ Tam, bản thân cũng có chủ kiến. Con chỉ sợ đứa út bị vợ dạy hư. Mẹ xem suy nghĩ của vợ con giờ đáng sợ đến nhường nào, mình sống không tốt lại đổ hết lỗi lên đầu người khác, cũng chẳng chịu nhìn nhận lại bản thân.”
Cuộc sống vốn đã chẳng khá giả gì, mới nửa năm mà suýt cửa nát nhà tan.
Bà Lưu ôm ngực khóc to, phải làm sao đây, đó là con gái của bà ta, không thể bỏ mặc nó được.
Bà ta thương lượng với con rể: “Không thì để Hồng Quân theo con đến Thâm Thị đi, học kỳ sau là con bé út lên Sơ Nhất rồi, để nó trọ ở trường luôn, cuối tuần với nghỉ hè và nghỉ đông thì tới chỗ mẹ ở. Con xem thế có được không?”
Cố Vệ Sơn trầm mặc hồi lâu, không đồng ý cho Lưu Hồng Quân đến Thâm Thị: “Hồng Quân thì khỏi đi mẹ ạ, cứ để cô ấy tìm việc ở Hoa Thành. Giờ hai bọn con mỗi ngày đều cãi vã đến đêm, cô ấy đi theo thì con biết sống thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây