Lâm Thiết Lan không ngờ Cố Trường Thịnh vẫn xử sự y hệt ba mươi năm trước, để đứa con gái ruột là chị ta chịu đựng mọi oan ức, đi thiên vị Đường Liên Tử và đứa con trai mà bà già yêu tinh kia sinh.
Chị ta phát thề: “Được lắm, tôi và nhà họ Cố từ rày về sau hễ gặp mặt đều coi như kẻ thù, từng người một trong cái nhà này đều chờ đó cho tôi!”
Lưu Hồng Quân kéo chị ta lại: “Chị à, thế công việc của em thì sao?”
“Ai tìm cô thì đi mà hỏi người đó!” Lâm Thiết Lan hất tay Lưu Hồng Quân ra, chị ta không muốn gặp lại bất kỳ gương mặt nào khiến chị ta ghét cay ghét đắng nữa.
“Tiệm cơm nhà tôi tuyệt đối không chào đón người nhà họ Cố!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây