Người trẻ tuổi được gọi là mặt rỗ kia bị dọa tới mức chân không đứng thẳng nổi, thường ngày gả cũng chỉ dám thu chút phí bảo hộ ở mấy quán bày ngoài đường thôi, chuyện giết người phóng hỏa gã nào dám làm.
“Anh, thật sự không phải em, nếu em có phát hiện manh mối thì nhất định sẽ cung cấp cho anh.” Thường ngày gả cũng có cung cấp một vài tình báo cho Thẩm Cường, xem như cũng có thể nói chuyện qua lại với anh, nhưng gả vẫn sợ anh ghê hồn.
“Ai là anh mày, nói đi, mày tụ tập bang phái ở đây, là đang mưu đồ bí mật làm chuyện xấu gì? Cướp ngân hàng hay là cướp tiệm vàng?”
Mặt rỗ lập tức quỳ xuống, không thể trêu vào đâu: “Đội trưởng Thẩm tôi nói thật mà, là cái thằng Bành Hải kia, nó kêu chúng tôi tới đây quấy rối, chúng tôi không dám, giờ chúng tôi đi liền đây.”
Mặt rỗ cung kính trả ba mươi đồng tiền ăn cho Diệp Thu Thu, nghiêm túc xin lỗi, vỗ ngực cam đoan: “Bà chủ Diệp yên tâm, sau này tuyệt đối sẽ không có thêm người nào đến tiệm cô quấy rối nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây