Em gái của Liên Hồng Nhụy năm nay học cấp ba, tính tình thẳng thắn, không nhìn nổi tư tưởng lạc hậu của mẹ mình: “Chắp vá gì chứ, chị của con ra ngoài đi làm ah ta cũng không cho, bắt chị con làm người ở miễn phí, con cảm thấy chị nên ly hôn đi!”
Phù Nhị Hoa tức giận đánh cô ta: “Gia đình có anh rể mày nuôi, còn ai sung sướng hơn chị mày đâu, không cần đi làm, chỉ việc ở nhà hưởng phúc, vậy mà còn đòi ly hôn là thế quái nào.” Con rể bà ta cái gì cũng tốt, trừ việc uống say xong sẽ mất kiểm soát mà động tay động chânđ, cũng đâu có tật xấu nào khác.
Liên Kiều không thèm để ý tới bà ta, te te về phòng với chị mình, nói lời chân thành: “Chị đừng nghe lời mẹ nói, chị mới ba mươi tuổi thôi, chẳng lẽ muốn làm bà vợ già trông nhà cho anh rể cả đời? Hiện giờ lương của giúp việc cũng tới mấy chục một tháng, chị thật sự không thể cứ sống như vậy được, đợi em tốt nghiệp đại học xong rồi đi làm, em sẽ phụ chị nuôi dưỡng hai đứa nhỏ, chị ly hôn đi.”
***
Cố Thạch Đầu nói: “Bà nội ơi, trưa nay chúng cháu chỉ có thể ăn cơm ở đây thôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây