La Thời Phương cực kỳ thông minh, có khứu giác nhạy bén của thương nhân, dựa vào mấy lời tâng bốc của người ngoài có thể suy đoán đại khái địa vị và tài sản của Trình Nhạn Sinh. Ông trời ơi, con đúng là đần độn mà, chờ thi đấu xong phải chạy ngay đến biệt viện ở Hải Thị của ông chủ Trình để nằm vùng mới được.
Trình Nhạn Sinh là một người đàn ông trung niên nho nhã lại thâm sâu, hắn vô cùng lễ phép hỏi thăm La Thời Phương: “Xin hỏi bà chủ La, vị đầu bếp lần trước nấu món cá đù vàng sốt bữa nay có đến tham gia không? Không biết tôi có vinh hạnh được gặp mặt một lần?”
Tống Hà thấy chuyện không ổn bèn đón lời: “Biết ông chủ Trình đặc biệt yêu thích món cá đù vàng sốt, chủ đề thi đấu của vòng chung kết hôm nay vừa hay là món này. Sở trường của thầy Thang mà chúng tôi mời đến cũng chính là món ăn đầu bảng Mãn Hán Toàn Tịch đó.”
Anh ta đắc ý nhìn La Thời Phương: “Ngài đừng hy vọng bên phía bà chủ La quá, người cô ta mời đến thi đấu là cô Diệp đây, trước kia là bếp phó của tiệm cơm Hữu Nghị nhà chúng tôi, món cá đù vàng sốt cô ta tuyệt đối không làm được.”
Diệp Thu Thu và La Thời Phương nhìn nhau, trên tàu rõ ràng cô đã nói với Thôi Lương Tài, chẳng lẽ Thôi Lương Tài đã không nói với Tống Hà sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây