Cố Nhị nhanh chóng quên đi một chút, tiền lương một năm của người thường cũng mấy chục tệ, chín người ăn một bữa mà đã hai ba trăm rồi.
Có còn mấy loại rượu ngoại này, Diệp Thu Thu nói lợi nhuận của rượu còn lớn hơn, tối hôm nay bọn họ đến ăn cơm trong nhà hàng Tây này cũng hai ba mươi rồi, cậu ta hơi đăm chiêu một chút: “Sau này con cũng muốn có một khách sạn cao cấp.”
Bà chủ La nói: “Cố Niên, cháu có chí khí lớn đấy, cháu cố lên nhé.” Đứa bé này, thật có một suy nghĩ rất tốt từ lúc còn nhỏ, cô ta có cái nhìn rất tốt về cậu bé.
Diệp Thu Thu nói với cậu nhóc: “Con nên tập trung vào chuyện học hành đi đã, lần trước đã nói với con rồi, nếu không thi đậu trung học thì tuyệt đối không cho phép con được kinh doanh cái gì, con nhớ kĩ đó.”
Cố Nhị nghĩ đến việc đã nói với bố ở nhà lần trước, đắc tội ai cũng được chứ không thể đắc tội Diệp Thu Thu, nếu không chắc chắn cô sẽ không bỏ qua, cậu ta thở dài: “Sợ mẹ rồi, chắc chắn con sẽ thi đâu, chờ con thi đậu rồi mẹ cho phép con được làm kinh doanh nhé?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây