Cố Nhị ở trong toilet lặng lẽ mở bút ghi âm rồi bỏ vào túi quần, sau đó trở lại ghế ngồi.
Lúc này nhân viên bưng cà phê tới, Cố Nhị nhấp một ngụm, dựa lưng vào ghế ngồi, hất cằm lên: “Cô nói đi, điều kiện để cháu và chị gái đến Hải Thị học là gì? Cô muốn mua chuộc chúng cháu làm cái gì?”
Lâm Thiết Lan thầm hận, thằng nhóc này mới có tí tuổi vậy mà đã khôn khéo quá mức, nếu trưởng thành còn không biết sẽ là tai họa như nào nữa.
Thấy cậu nhóc nói chuyện như thế, tư thế trông còn ngang ngược hơn cả Tống Hà lúc ở nhà uống trà đọc báo, một cậu nhóc như thế thì ngang ngược cái gì?
Lâm Thiết Lan nín nhịn cơn tức, chị ta còn đang trông cậy vào mấy đứa nhỏ này làm việc giúp chị ta mà: “Được rồi, nếu cháu đã hỏi như thế thì cô sẽ nói thẳng, cháu cảm thấy mẹ nhỏ của cháu thế nào?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây