Diệp Thu Thu cảm thấy buồn cười: “Giữ gìn ích lợi của khách sạn, chị còn thành công chuyển thuốc lá, rượu, nguyên liệu nấu ăn và gia vị của khách sạn về nhà riêng nữa. Khách sạn cần dự trữ sáu tháng một lần, trước hết cô nên nghĩ cách để cân đối sổ sách đi, à đúng rồi, đừng nghĩ sẽ để cho tôi chịu trách nhiệm, tôi chỉ là một đầu bếp phụ, và tôi không có năng lực lớn như vậy.”
Thiện Lệ Phương tức giận muốn chết, chị ta đúng là đang tính toán chờ tới lúc người ở Hải Thị tới kiểm tra sổ sách, đổ tội lên người Diệp Thu Thu.
Nhưng mà Diệp Thu Thu lại dám vì một chút tiền lương cho gọi điện thoại trực tiếp cho Tống Hà, rốt cuộc là một người có tính cách mạnh mẽ đến mức nào, xem ra lại phải nghĩ cách cân đối sổ sách lại một lần nữa rồi.
“Cầm tiền rồi thì đi nhanh đi, tôi còn phải đi hỏi thăm một chút, là ai đã làm món cá hoa vàng tưới canh giúp cho khách sạn Bạch Thiên Nga. Ông chủ Tống còn đang chờ tin đấy, cô cũng đã học nhiều năm với sư phụ Khưu rồi, sao lại không học được tinh túy trong chuyên môn vậy hả? Nếu cô học được mười phần trăm tay nghề của sư phụ của cô, làm được món cá hoa vàng tưới canh kia, biết đâu nhà họ Tống thấy cô còn có chỗ dùng được, sẽ không từ hôn đâu.”
Thiện Lệ Phương cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì Diệp Thu Thu không có bản lĩnh gì: “Được rồi được rồi, tôi không rảnh dông dài với cô, ông chủ Tống đã nói, tìm được người rồi, phải mời họ đến Hải Thị với bất cứ giá nào.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây