Thiện Lệ Phương có chút đau lòng: “Đó là sáu ngàn tệ.”
Chung Man Man cười nhạo: “Dì quá nông cạn, mục đích của chúng ta vốn dĩ là can thiệp vào việc buôn bán của Diệp Thu Thu, khiến cô ta không thể tiếp tục kiếm tiền, chỉ dùng sáu ngàn tệ mà đã làm được chuyện này vẫn là rất có lợi, đương nhiên lại không thể tiếp tục quăng tiền vào.”
Thiện Lệ Phương tưởng tượng thấy cũng đúng, tiền bồi thường hơn một trăm ngàn, còn phải bỏ tiền ra lắp đặt thiết bị, còn phải chia hai mươi phần trăm lợi nhuận ra ngoài, quá lỗ.
“Được, mẹ đã biết phải làm sao rồi.”
Thiện Lệ Phương vừa mới bỏ điện thoại xuống, Quý Thủy Tụ đã chạy tới tiệm cơm Hữu Nghị tìm chị ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây