Vừa rạng sáng hôm sau, Diệp Thu Thu đã được Cố Thời Úc gọi dậy, ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ treo trên tường, 5 giờ 50 phút, thật khâm phục đồng hồ sinh học của anh.
Cô mau chóng rời giường đánh răng rửa mặt chải đầu, đến khi thay xong quần áo, Cố Thời Úc đã đứng ngoài cửa.
Trước đây còn trong huấn luyện, anh chỉ cần mất ba phút đã thu xếp gọn gàng cho mình.
Diệp Thu Thu nói: “Anh cũng đi hả? Lát nữa ba đứa nhỏ ăn sáng thế nào.”
Cố Thời Úc cười: “Trên bàn có để tiền cho ba đứa, cứ để bọn nó tự ra ngoài mua đồ sáng. Đã mười tuổi rồi, em còn lo lắng bọn nó cầm tiền ăn không đủ no sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây