Tôn Kim Phưởng cố tình chê cười: “Đường Liên Tử, con dâu bà chẳng biết làm ăn. Quán ăn nhanh gì chứ, cái này chẳng khác gì nhà ăn ở trên công trường với trường học. Bà mở ở đây thì ai đến ăn? Sau này đừng thua lỗ đến mức không bù được tiền sửa chữa, nếu bà muốn nhượng lại cửa hàng thì cứ tìm tôi. Quán ăn nhỏ nhà tôi vẫn buôn bán khỏe re, đang định mở rộng thêm.”
Đường Liên Tử vô cùng đáo để, quán mì nhỏ của bà ta không đóng cửa đã may lắm rồi.
Đường Liên Tử cắm rễ ở trạm xe lửa hơn một năm, cả khu này bà chẳng sợ ai, lập tức đuổi bà ta về.
“Cút cút cút, chờ tôi khai trương quán, không khéo các bà làm ăn không nổi đâu. Các bà vẫn nên nghĩ cách đổi mới quán đi.”
Tôn Kim Phưởng thấy Diệp Thu Thu đang tính toán các khoản ở đây, mắt không thèm để ý đến người mợ này, trong lòng cười mỉa mai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây