Cố Chính Sơ vội hỏi: “Cô Lâm, chúng tôi không cần đánh đố, có chuyện gì cô cứ nói thẳng.
Lâm Chiêu Đệ nói: “Chu Uyển Tâm muốn nhờ trưởng đồn Cố trợ giúp, không thân không quên nên rất ngại làm phiền anh, nhưng chuyện của cô ấy người khác không dễ làm, tôi và Uyển Tâm nghĩ tới, chuyện của đám buôn người trước đó, nhớ ra anh nợ chúng tôi một chút ân tình, liền mặt dày mày dạn đến nhờ anh giúp đỡ.
Trong lòng Cố Chính Sơ có chút không yên, không biết bọn họ nhờ giúp chuyện gì, lại còn dùng danh nghĩa tới hỏi thăm gia đình nữa.
Anh ta không đồng ý cũng không từ chối, nói: “Tôi đúng là nợ cô Chu một ân tình lớn, chỉ cần không vi phạm kỷ luật, là việc nằm trong khả năng của tôi thì tôi sẽ nhận.
Vậy là nhận lời rồi, Lâm Chiêu Đệ nhẹ nhàng thở ra, nói: “Chắc chắn không để anh làm chuyện vi phạm kỷ luật, nhưng chuyện này anh phải giữ bí mật, ngoại trừ tôi và Chu Uyển Tâm, anh không được để lộ cho bất cứ ai biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây