Lâm Nhược sau khi tỉnh lại không nhớ rõ đêm hôm qua mơ thấy cái gì, chỉ nhớ mang máng là trong giấc mơ kia mơ thấy một chuyện rất rất đáng sợ mà thôi, nghiêng nghiêng đầu luôn muốn nhớ lại chuyện không tốt ở trong giấc mơ ấy để nói cho mẹ biết.
Thật ra Chu Uyển Tâm đã biết hết rồi, nhưng cô không hy vọng con gái vẫn nhớ đến giấc mơ ác mộng kia, cô an ủi: “Giấc mộng không tốt thì không cần nhớ lại đâu, quên đi càng tốt.
“Vâng ạ, mẹ ơi thế con không nghĩ nữa.
Nghe cô y tá nói, mẹ và bác hai ở bên giường cô bé đợi cả một đêm đến khi trời sáng, Lâm Nhược vô cùng áy náy: “Con lại đem lại phiền phức cho mẹ rồi, thật ra trước kia con chưa từng bị ốm hay sinh bệnh, thật đó.
Chu Uyển Tâm vội vàng thơm con gái: “Chỉ cần là chuyện của Nhược Nhược, trong lòng mẹ liền không có cảm thấy phiền phức gì hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây