Đối phương ôm cái bình giữ nhiệt đựng cơm canh lên, cúi đầu xuống, nhanh chóng chạy ra bên ngoài, đi qua người của Cố Niên, cũng không phát hiện ra anh đến đây từ lúc nào.
Lâm Nhược đuổi ra đến tận cửa, nói với Tiểu Từ đang hóng hớt còn nghĩ rằng bản thân nằm mơ: “Ây da, lúc cô ta chạy đi trạng thái tinh thần không được tốt lắm, cậu nhanh đuổi theo xem tình hình như thế nào.
Tiểu Từ: … “Tại sao lại là tôi chứ?
Lâm Nhược: “Không thể để chồng tôi đi được nha, anh ấy mà đi là sẽ phản tác dụng đó, người có thể lực tốt nhất ở đây cũng chỉ có hai người thanh niên trai tráng thôi, không lẽ lại bảo thím nấu đồ ăn đến đi đường còn thở không ra hơi với Đội trưởng Tề đã bắt đầu uống cây kỷ tử đi đuổi theo hay sao?
Thím và Đội trưởng Từ: ..cảm thấy cũng đúng, nhưng hình như có chỗ nào đó sai sai.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây