Lâm Kiều Sinh kéo ghế tới, ngồi vào bên cạnh ghế sô pha, cười hỏi: “Nhìn em không nhanh không chậm như vậy, chuyện trong giấc mơ Nhược Nhược, không nghiêm trọng quá hả?
Chu Uyển Tâm ôm chiếc gối ôm mềm mại vào trong lòng, nói: “Ý định của ba anh lúc đưa em trai anh tới rất rõ ràng, ông ấy không muốn cậu ta đi theo mẹ ruột đối nghịch với anh, ông ấy dùng cách này quá bá đạo, không hỏi anh và Lâm Viêm có bằng lòng không, liền đưa người tới luôn rồi.
Lâm Kiều Sinh than thở: “Ba anh chính là người như vậy, ông ấy lấy mẹ kế của anh, ông ấy chỉ nhìn thấy, năm ấy cho là anh có tình cảm với mẹ kế, nhưng lại không đi hỏi anh liền đưa anh đi, lúc đó anh đã biết, anh không có cách nào nói chuyện được với ông ấy.
Cho nên sau khi Lâm Kiều Sinh có con trai, anh rất chú trọng việc trò chuyện với con trai, sự thật chứng minh, giữa ba con có thể nói chuyện được.
Lâm Kiều Sinh còn nói: “Người mẹ kế kia của anh, rất giỏi giả vờ, bà ta giả vờ rằng bản thân là một người yếu đuối hiền lành, chủ ý đưa Lâm Tuyên tới chỗ của anh, là chính bà ta nói với ba anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây