Bình Ngọc mặc hơn phân nửa quần áo vào, dập tắt đám lửa, để lại tiền trong đống củi.
Chú với Lâm Thanh Hòa nói những gì, cô ấy đều nghe được.
Ánh mắt chú cũng thật kém, thế mà cảm thấy Lâm Thanh Hòa cũng không tệ lắm, yêu cầu thật là thấp.
Hết mưa một hồi, cô ấy bước ra nói: "Chú, cháu ngồi xe đạp chú về."
Tề Đại Hải nhìn cháu gái như người không có việc gì, nhịn không được lời trong lòng, sâu xa nói: "Ở chung với đàn ông trong miếu hoang còn hơ quần áo, truyền ra ngoài cháu còn cần thanh danh nữa sao, đừng nói thanh danh, ngộ ngỡ cậu ấy nổi lên ý đồ xấu, cháu phải làm sao hả?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây