Thẩm Hoài Nghiệp sợ hãi đứng dậy, lấy rượu thay trà, nói: "Người nói làm em thấy xấu hổ quá."
Chu Bình Nguyên nói: "Tôi chỉ nói sự thật. Khi còn đi học, tôi cảm thấy cậu là người tốt. Thời gian đã chứng minh nhận định của tôi. Người đàn ông có nhân cách tốt như cậu hiếm như lông phượng và sừng lân vậy, nên khen ngợi"
Lâm Kiều Sinh nắm đôi đũa trong tay mà run mấy lần, trong lòng lo lắng, ông ngoại Nhược Nhược khen ngợi một người đàn ông đã độc thân hơn mười năm là ý gì chứ?
Chẳng lẽ là muốn làm mai mối cho con gái mình, nhưng Uyển Tâm không nên xứng đáng với người tốt hơn sao?
Chẳng hạn như anh đã ly hôn và còn độc thân, so với Thẩm Hoài Nghiệp thì anh trẻ hơn, đẹp trai hơn và sự nghiệp còn lớn hơn Thẩm Hoài Nghiệp, sao anh lại không thuộc phạm vi nên được xem xét chứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây