Ông ấy nói với Thẩm Tòng Dung rằng: "Anh Thẩm, anh không cần phải sợ, tôi đến đây với những sinh viên chính trị và pháp luật này không phải để dọa cậu, chỉ là tôi đã già rồi, không nhớ rõ một số luật dân sự nữa. Tôi định hỏi bọn họ một chút xem kiện như thế này thì đến khi cưỡng chế thi hành án, anh sẽ chia tài sản với vợ ra sao để cô ấy không còn gì và không có khả năng trả, nếu không thì chúng tôi vẫn có thể lấy lại được số tiền này.
"Nếu tiền không về tay lại cũng không sao, coi như đóng học phí cho con gái tôi, con bé có ba, sao tôi có thể cho nó đói bụng được, mọi người nói có đúng không."
Ông ấy mỉm cười và nói với những sinh viên này:
“Luật pháp công bằng, đây là ranh giới không được giẫm lên, khi tôi chính thức khởi kiện vợ chồng ông Thẩm, ai trong các cậu sẽ thụ lý và trở thành người quan tòa phân xử vụ án, các người không được thiên vị, nên xử như thế nào thì xử thế đó. Tôi kiện không phải vì tiền, tất cả đều là vì con gái tôi, cứ từ từ mà xử, tôi cũng không vội vàng chút nào."
Thư ký của Thẩm Tòng Dung nói chuyện với ông chủ vào đêm khuya: “Ngài đã thấy tình hình như này rồi, vụ kiện này không thể đánh được, nếu ngài thực sự muốn đấu tranh thì trước tiên hãy ly hôn với vợ ngài đã. Nếu không cuối cùng cứ kéo dài mãi thì công ty của ngài sẽ chịu không nổi mất, ngài vẫn nên giải quyết mọi chuyện ở bên ngoài tòa án đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây