Chung Tĩnh cũng cảm thấy với trạng thái hiện tại Quan Linh không thể tạo thành tổn thương thực tế cho em gái, lại đang ở khu nhà, nghĩ cô ta không dám làm bậy, bèn nói: "Được, nói thì nói cho cẩn thận, tốt nhất là miệng sạch một chút. Mày còn dám nói gì không nghe được với em gái tao nữa thì đừng trách tao đánh mày!"
Cả người Quan Linh toàn oán khí, đầu đầy giận dữ, đợi Chung Tĩnh vào khu nhà rồi mới hừ bảo: "Chị mày đúng là một con nhỏ chanh chua."
Chị gái đi rồi, sự ngây thơ, ngoan ngoãn của Chung Oánh nháy mắt bay sạch mất, khoanh hai tay với thế lười nhác, tấm tắc lên tiếng: "Sao cô vẫn chưa học khôn lên vậy, họa là từ miệng mà ra hiểu không? Nói năng lung tung dễ chuốc thù cho mình lắm!"
Quan Linh ngẩn ra: "Mày..."
Giọng điệu Chung Oánh khinh miệt, nhìn cô ta bằng nửa con mắt, cười nhạt bảo: "Cô muốn tìm tôi nói chuyện gì? Hỏi tôi thích Yến Vũ phải không, hay là muốn hỏi có phải Yến Vũ thích tôi không hả? Không phải cô đã thấy cả rồi à, cần gì phải để chuốc lấy phiền nhiễu chứ?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây