Chung Tĩnh là một người cuồng học tập, trừ học tập ra thì không thích cái gì khác, tuy rằng cấp ba ít thời gian, nhưng vẫn phải có thư giãn giải trí thích hợp nên có, Chung Tĩnh lại không thế, từ sáng sớm tới tối, không ngủ không nghỉ. Học kỳ cuối cùng càng là khoảng thời gian tiết kiệm thời gian, trọ ở trường, mỗi đêm đều học tới khi bị giáo viên đuổi khỏi phòng tự học, chui vào ổ chăn vẫn còn soi đèn pin học bài.
Một nàng mọt sách ngáo ngơ lúc nào cũng mất ăn mất ngủ, không nói lời vô ích, tay không bao giờ rời quyển sách, chỉ một lòng chiến đấu với kỳ thi Đại học, sau khi lộ ra tính cách thật của cô, càng làm cho đám học sinh trợn mắt há mồm… Thì ra cô ấy là người thế này, Chung Tĩnh à, ba năm không nhìn ra, giấu sâu thật đấy.
Cô đạp ghế Quan Linh, ép cô ta vào góc chết bàn học, chất vấn cô ta: “Tòa nhà Bác Ái là nhà mày bỏ tiền ra xây à? Trường học là nhà mày quyên tiền ra xây hay sao? Ba của mày làm chức gì, chủ tịch hay là giám đốc?
Quan Linh đẩy cô ấy: “Cậu làm cái gì thế, điên à?
Chung Tĩnh đẩy sách trên bàn cô ta ra, chỉ vào mũi cô ta: “Tao xong rồi à? Tao muốn hỏi một chút xem mày làm thế nào? Hôm nay mày không nói rõ cho tao, đừng hòng rời khỏi phòng học!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây