Gở miệng như vậy lại không khiến Chung Tĩnh cảm thấy khó chịu, thậm chí còn có một sự an tâm rõ ràng. Cô đáp lời là chỉ còn em gái còn sống là được, miễn là còn sống thì chị sẽ nuôi em cả một đời.
Nghiêm Nhiễm dùng ngón tay lau nước mắt trên gò má cô, mỉm cười nói cô không có cơ hội này đâu. Vừa rồi anh bấm ngón tay tính toán, Chung Oánh tốt số, phúc lớn mạng lớn, tĩnh dưỡng vài ngày đảm bảo sẽ lại nhảy nhót tưng bừng.
Không thể không nói, dưới tình cảnh hoảng sợ như vậy, sự tồn tại của anh không chỉ mang đến cho cô sự an ủi đơn giản như thế.
Sau đó thời gian ở chung của hai người ngày càng nhiều, Nghiêm Nhiễm luôn mượn danh đến thăm bệnh để đến tìm cô, nhiệt tình lo liệu chuyện ăn uống của cô với ông Chung, chọn mua đồ dùng cá nhân, chờ cơ hội là kéo cô đi nói chuyện riêng. Sau khi chuyển đến số nhà mười sáu thì càng quá đáng hơn, đến nhà họ Yến còn nhiều hơn nhà mình. Ý đồ rõ ràng như vậy, đến em gái cô cũng đã nhìn ra.
Chung Tĩnh chỉ chuyên tâm học hành không đồng nghĩa cô không hiểu chuyện đời, không hiểu tình yêu nam nữ. Mà ngược lại, từ nhỏ cô đã đọc đủ thứ thơ văn, sự hiểu biết và ảo tưởng về tình yêu cũng không kém gì những cô gái khác. Cô yêu thích vẻ đẹp hoàn hảo của một đôi tình nhân thiên trường địa cửu, khao khát sự ngây thơ thuần khiết như trăng sao, hướng đến sự ăn ý tâm linh tương thông. Dù sao cũng phải nói cô mong người bạn đời tương lai có thể giống mình, có một tình yêu kiên định không thay đổi, hiểu được lẫn nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây