Chung Oánh tự nhận bản thân không có năng lực chiến đấu một mình với cái ác, muốn giải thích được vì sao cô biết trước được cảnh ngộ của Dương Tú Hồng cũng rất phiền phức. Thế là cô đành nói dối ngày mười bảy mình có chuyện quan trọng, lễ mừng thọ chỉ có thể tặng quà còn người không tới được, xin ông thứ lỗi. Nhưng cô nhận lời mời kèo thứ hai của Hứa Vệ Đông, bảo anh ta trước khi đi thì gọi cho cô một tiếng.
Sáu giờ tối ngày mười bảy, Chung Oánh ở nhà mở tiệc chiêu đãi bạn bè Yến Vũ. Cô không để cho dì bảo mẫu mệt nhọc, nên bỏ tiền ra đặt một bàn tiệc rượu ở Đông Lai Thuận.
Hai ngày trước cô hỏi Yến Vũ là ngoại trừ Nghiêm Nhiễm, Đới Nguyên cùng với anh em nhà họ Cung thì còn bạn thân nào khác không. Yến Vũ đếm lui đếm lại có mấy người bạn đi học bên ngoài, có mấy người bình thường công việc bận rộn, dù không lui tới nhiều nhưng vẫn luôn còn tình nghĩa. Chung Oánh nói sau khi đăng ký vẫn chưa cùng mọi người ăn bữa cơm, vừa đúng lúc nghỉ hè thì gọi đến gặp mặt, chia sẻ chuyện vui, khích lệ các anh em độc thân tìm một nửa còn lại.
Yến Vũ không hề nghi ngờ, nhanh chóng báo cho mọi người. Đêm hôm đó những người đến trừ người quen còn có ba người chưa từng gặp mặt. Nhìn thấy trong đó có một người đàn ông mang đồ công an thì Chung Oánh yên tâm mỉm cười, vung tay lên: “Ăn ngon uống ngon, ăn xong chị dâu dẫn mọi người đi hát.”
Nghiêm Nhiễm cười nhạo: “Chỗ này hơn nửa số người là Yến Vũ nhà cô phải gọi anh rồi, cô là chị dâu của ai hả?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây