“Chị ấy nói đời này chị ấy không gả đi được cũng không gả cho người ngoại quốc. Bởi vì sự khác biệt về văn hóa không thể dùng tình yêu để bù đắp được, mà chị ấy không có nhiều thời gian lãng phí cho việc cân bằng các mâu thuẫn trong mối quan hệ. Em cho rằng ý chị ấy là tìm một người hiểu chuyện đỡ lo, yêu chị ấy, hiểu chị ấy, lại không quấn người. Thế là em giới thiệu cho chị ấy một người, nếu chị ấy cảm thấy phù hợp thì hai chúng ta sẽ từ từ tác hợp.”
“Ai vậy?”
“Nghiêm Nhiễm.”
… Yến Vũ dùng ánh mắt một lời khó nói hết nhìn qua cô: “Lúc Nghiêm Nhiễm quấn người em còn chưa thấy đâu. Như vậy quá quấn người rồi.”
Quấn người sao? Chung Oánh chỉ thấy được sự thâm tình của anh. Cô không biết đứa bé con lai là ai, cũng không biết sau này chị gái mình có thể thành Nghiêm phu nhân không. Nhưng từ những quang cảnh ngắn ngủ thấy được từ một chàng trai trẻ thành chủ một xí nghiệp, Nghiêm Nhiễm cũng đã chờ chị gái mình rất nhiều năm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây