[Thập Niên 80] Thời Niên Thiếu Của Yến Yến

Chương 347: Sisyphus đẩy cục đá (5)

Chương Trước Chương Tiếp

Chung Oánh khóc lóc túm lấy cánh tay anh, nắm lấy quần áo anh: “Em không muốn anh biến thành như thế, em yêu anh, em yêu anh mà anh Vũ! Nếu có thể sống lại, nếu ngay từ lúc đầu em vẫn nhớ rõ anh, em nhất định cố gắng thành công! Nhưng không còn kịp rồi, em lại chết, em lại hại anh......”

Từng vòng gợn sóng xuất hiện trên người Yến Vũ, anh chỉ là một ảo giác về tương lai, một ảo giác khiến thấy bất an kể cả khi đã chết.

Chung Oánh nhắm chặt mắt lại, không nhìn, kiên quyết không nhìn! Cô có tội, cô lười biếng, tham lam, dối trá, tùy hứng, không biết tiến lên, vẻ mặt đầy ghê tởm đáng ghét? Đầu thai thì mau đầu thai đi, xuống địa ngục thì cứ xuống đi, nếu tuần hoàn của cái chết mà số mệnh của cô, vậy nằm yên thỏa mãn ác ý của ông trời là được.

Cô liều mạng bộc lộ ra đủ loại cảm xúc buồn hận giận vui yêu tận sâu dưới đáy lòng, cầu nguyện một đời Hứa Tư Oánh mới có thể thoáng cảm nhận được một chút nhắc nhở từ kiếp trước. Không cần dùng sắc mặt nửa chết nửa sống kia để đối mặt với chồng, đến gần anh tìm hiểu anh, nhiệt tình hơn chút chủ động hơn nữa, cho anh thêm nhiều ấm áp hơn, anh không nợ cô cái gì hết, anh đã phải đợi cô suốt gần hai mươi năm.

Bên ngoài mí mắt lúc sáng lúc tối, cuối cùng Chung Oánh không dao động nhắm mắt, cô không muốn nhìn bất cứ cảnh tượng nào hết. Người thì chết người thì bị thương, người cô để ý nhất đã bị cô hủy hoại rồi, cô chính là ngôi sao chổi bay vòng vòng!


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️