Cô ta nghiến răng nghiến lợi khuôn mặt dữ tợn, làm Hứa Vệ Đông và Chung Oánh nhìn thấy mà sợ hãi.
“Ha ha ha, tôi quá ngây thơ rồi, ông trời muốn tra tấn tôi, sao có thể để tôi được như ý muốn dễ thế được. Lúc sinh Tiểu Khổ tôi lại kiểm tra ra căn bệnh hiện tại. Đã nhiều năm, không bắt được mấy tên cặn bã, ngày qua ngày cơ thể tôi càng yếu hơn, cậu mợ đã không nhận tôi từ lâu, đơn vị cưỡng chế tôi xin nghĩ bệnh, không phát tiền lương, chưa được nửa năm đã nói tôi bỏ bê công việc đuổi việc tôi, tôi còn chẳng có sức lực để đi tố cáo. Vì sao lại đến câu lạc bộ đêm để tiếp rượu? Một phương diện là vì tôi cần tiền, một phương diện khác là vì tôi muốn tìm ra mấy tên cặn bã kia trước khi tôi chết!”
Cô ta yên lặng một lát rồi lại lộ ra vẻ mặt đau thương: “Tiểu Khổ là con hoang, nhưng dù sao cũng do tôi mang thai mười tháng rồi sinh ra, mỗi một khoảnh khắc con bé ở trong bụng tôi tôi đều muốn đấm chết nó, nhưng sau khi sinh xong rồi tôi lại có một cảm giác khác. Số của con bé không tốt, đầu thai thành con gái của tôi, ngày ngày bị tôi đánh chửi, hai ba tuổi đã phải làm việc nhà để nịnh tôi vui vẻ, chưa bao giờ muốn một món đồ chơi, không cần quần áo mới. Tôi uống say, một ngày một đêm không được ăn cơm là chuyện rất bình thường, con bé sai ở đâu chứ? Không có ba, mẹ cũng sắp chết, con bé mới năm tuổi, không người thân không họ hàng, chẳng nhẽ sau này cũng phải sống một cuộc đời giống tôi sao?”
Hứa Vệ Đông nuốt nước miếng: “Tôi có thể nhận nuôi con bé.”
“Không, nhận nuôi có thể giống con đẻ sao? Tùy tiện tìm một gia đình có thể giống nhà họ Hứa mang sản nghiệp lớp của anh sao? Hứa Vệ Đông tôi chỉ hận sau anh không chết đi! Biết vì sao tôi lại không so đo hiềm khích trước kia mà cứu anh không? Là vì tôi muốn quấn lấy nhà anh! Anh nợ tôi, anh nợ tôi hai cái mạng! Tôi muốn con gái tôi làm cô chiêu danh giá, một cô chủ có thân có phận, tôi muốn tất cả mọi người đều phải đánh giá cao con bé, vĩnh viễn không có ai dám bắt nạt con bé!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây