Chung Oánh bỗng nhiên nghi ngờ kiếp trước liệu có phải cô ấy bị thám tử tư kia kiểm soát không! Dăm ba bữa quăng cho mấy tấm ảnh, ăn mặc, đồ dùng chỗ ở đều được cô ấy bao trọn, cứ nhận tiền lương là mấy con số không, công việc tốt như vậy ai nỡ vứt chứ? Hứa Vệ Đông không ngoại tình cũng tạo cho anh ta ngoại tình!
Liệu ba có phải bị làm giả chịu oan không? Chung Oánh vừa hơi hưng phấn vì suy nghĩ của mình chút xíu, lại ủ rũ giống như quả bóng xì hơi. Em gái ngoài giá thú, có sự tồn tại của nó, thì Hứa Vệ Đông mãi mãi cũng không tẩy trắng được. Hơn nữa, nếu ông ta giữ mình trong sạch, ít tiếp xúc với người khác giới, người khác cũng không vu oan được cho ông ta. Giống như Yến Vũ, lúc độc thân đều không có tai tiếng, sau khi kết hôn tác phong lại càng tốt.
“Cho nên chị nói em lo bò trắng răng cũng được, lòng tiểu nhân cũng tốt, em làm tròn bổn phận của bạn bè nhắc nhở em lại lần nữa, cẩn thận Tô Yến Vân, có thể cách xa cô ta bao nhiêu thì cách xa cô ta bấy nhiêu, đừng ở riêng với cô ta. Có cần gì thì tìm mẹ chồng của chị, tìm bác Thân, tìm em cũng được, em bé trong bụng cô là quan trọng nhất.”
Chung Oánh cố gắng hết sức, nghe hay không tùy cô ấy.
Lúc hai người đang nói chuyện ở phòng trẻ em, Hứa Vệ Đông đang giới thiệu đồ chơi quý giá của anh ta cho Yến Vũ: “Thời Huy Tông đó, nhìn ngoại hình này, màu xanh trong veo, tôi dám nói cậu không tìm được cái có ngoại hình tốt như của cái tôi ở trong nước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây