Năm giờ, cô trang điểm tỉ mỉ, năm giờ rưỡi lấy lô uốn tóc sấy ra một đường sóng lớn. Thời gian hẹn là năm giờ bốn mươi lăm, cô theo thói quen lề mề đến sáu giờ mười, mặc váy vào, đi đôi dép quai hậu cao gót cùng màu, soi gương ngắm nghía toàn thân. Lần gặp cuối cùng, vẫn là muốn để anh nhớ sự xinh đẹp kinh người của cô, pha loãng một số cảm giác u ám mà cô mang lại.
Chung Oánh xách túi nhỏ: “Đến nhà Hứa Vệ Đông ăn cơm, buổi tối chị tự ăn mì đi, trở về mang chút đồ lót dạ cho chị.”
“Đứng lại!” Chung Tĩnh nhanh chóng xông tới chặn cô: “Em mặc cái này ra ngoài sao?”
“Sao vậy?”
Chung Tĩnh nhấc dây mảnh trên vai của cô: “Em nói xem làm sao? Đây không phải là váy ngủ em vừa giặt sao? Hai cái dây, trễ ngực trần lưng, em muốn làm cái gì? Đi thay đồ cho chị, dám bước ra khỏi cánh cửa này một bước, chị khiến em máu bắn tung tóe cửa thang bộ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây