Không phải là quảng cáo thì cũng là phim, còn có cái gì mà người mẫu trang bìa tạp chí, chủ trì lễ khai mạc, một đống các công việc kì quái, không biết là ai đang giúp cô quảng bá hình ảnh. Tóm lại hai ba con nhà họ Chung nhận ra trước kia họ đã quá coi thường Chung Oánh rồi. Năm đó cô học được Tra Nghịch Tập căn bản không phải là kì tích, mà là năng lực học của bản thân cô rất giỏi.
Lên đại học đã học được hai loại nhạc cụ, trống không nhìn cũng biết, nhưng hai ba con ông Chung đi cùng Chung Oánh tới nhà hàng tây, lại tận mắt nhìn thấy cô đánh dương cầm một cách mượt mà như mây bay nước chảy, nhìn thấy cô sau khi hoàn thành biểu diễn có rất nhiều khách đã bo tiền cho cô. Theo lời cô chỉ học có nửa năm, đây là điều mà người bình thường có thể làm được sao?
Từ phương diện giao tiếp xã giao biểu hiện ra thiên phú khiến cho người ta xem thế là đủ rồi, cô tư duy nhanh nhẹn, ngôn từ vừa mềm mại gần gũi vừa chặt chẽ cẩn thận. Vô vàn các loại nịnh hót, lời nói khách sáo mà không theo phong cách cũ, liên quan đến công việc liền nói rõ trọng điểm về giá cả đã định, công việc không muốn nhận, đến từ chối cũng từ chối sao cho khiến người ta hài lòng. Cái kĩ năng ăn nói không hề lộ ra chút dấu vết nịnh nọt nào đó khiến cho người ta cảm thấy cô là người có học thức. Chung Tĩnh tự nhận cả đời này cô cũng không học được.
Có lúc cô ở bên cạnh nghe, nhìn em gái một giây trước vẫn đang mỉm cười nói sau này nhất định sẽ hợp tác cùng đạo diễn Lưu, một giây sau cúp điện thoại liền chế giễu khinh thường, Tiểu Phó trợ lí đạo diễn, nổi tiếng là biến thái ở City Studios, cô không thèm đếm xiả đến cậu ta, đoạn tử tuyệt tôn và lao động cải tạo ba năm chọn lấy một cái rồi hẵng đến đây bàn chuyện hợp tác.
Chung Tĩnh: “...” Phảng phất mơ hồ nhìn thấy cảnh cô năm đó nằm liệt trên giường, hai chân run rẩy gọi “anh Yến Vũ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây