Yến Vũ nhìn cô không dám tin: “Rốt cuộc em đã trải qua chuyện gì? Sao lại có suy nghĩ thế này?”
“Chưa từng trải qua quá nhiều, nhưng từng nghe thấy từng nhìn thấy rất nhiều rồi, ai kết hôn mà chẳng nghĩ tới ly hôn, tại sao trên thế giới này vẫn còn nhiều người ly hôn đến thế? Một cặp vợ chồng xâu xé nhau, mắng nhiếc lẫn nhau, vắt óc suy nghĩ tìm điểm yếu của đối phương, nắm được thóp để rồi công kích nhau. Tới lúc hận không thể hút máu, ăn thịt, bọn họ có nhớ cũng không nổi quãng thời gian đã từng yêu thương nhau. Tất nhiên, tôi tin vào tố chất của anh, sẽ không đối xử với tôi như thế, nhưng tôi không muốn sau này phải hoảng hốt lo sợ nhìn sắc mặc của người khác mà sống.”
Cô cười nhạo chính mình: “Tôi không đủ tự tin.”
Yến Vũ quả thực không biết làm thế nào để hình dung ra tâm trạng của cô lúc này, nói là bóp méo thì có vẻ hơi nghiêm trọng, nhưng thực sự hoàn toàn khác xa với cô gái năng động tích cực tràn đầy ánh hào quang trước kia, nói là hai người khác nhau thì cũng không ngoa chút nào, cô giống như là đã phải chịu đựng sự tổn thương vô cùng nghiêm trọng, linh hồn như đi đến một ngã ba đường, mọi chuyện đều nghĩ về chiều hướng tiêu cực nhất. Trên đời này có rất nhiều người từng ly hôn, nhưng còn có nhiều người một đời một kiếp sống với nhau bách niên giai lão. Sao cô lại không nghĩ tới, anh thật tâm yêu cô, không nỡ để cô chịu một chút uỷ khuất nào. Sau này khoảng thời gian chung sống với nhau người phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống chính là anh.
Phải thuyết phục cô thế nào đây, Yến Vũ trầm tư không lên tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây