Hãy đứng thật vững, từ giờ trở đi phải lấy lại mơ ước, một lần nữa lui về làm cô gái ở khu ổ chuột, tự làm tự ăn, nếm trải hạnh phúc của sự nghèo đói mang lại. Không có tình yêu cô vẫn còn tình thân, ba và chị tốt với cô biết bao. Cô không thể phụ bọn họ được. Á, đột nhiên nhớ đến có nên đi đốc thúc Chung Tĩnh? Chị mình cũng rất có tiềm lực, dứt khoát để chị ấy đánh gãy chân mình, nửa đời sau để chị ấy nuôi mình luôn.
Chung Oánh bị suy nghĩ nguy hiểm của mình chọc cười, quá nguy hiểm rồi. Nếu chị gái ghét việc ác của cô biết cô nghĩ như vậy thì đánh gãy chân còn là nhẹ, tiền với cái mạng nhỏ này thì vế sau vẫn quan trọng hơn.
Xử lý vết thương bên ngoài xong, làm mấy lần kiểm tra. Bác sĩ nói với Chung Oánh bệnh nhân không có gì đáng ngại, đa số là do tổn thương phần mềm nên sưng tấy, uống chút thuốc tiêu viêm, chườm nóng lạnh đan xen thì qua một thời gian sẽ ổn thôi.
Yến Vũ không phải quá phối hợp, mỗi hạng mục kiểm tra đều là bị Lý Chu Kiều đẩy đi. Anh không làm thì Chung Oánh muốn ra tay. Lý Chu Kiều cảm thấy mình hẳn là nên đứng ra, tránh cho hai người đã chia tay này thấy xấu hổ.
Khám bệnh xong, Chung Oánh đưa túi thuốc cho Yến Vũ: “Đầu không bị thương là tốt rồi. Anh uống thuốc theo đúng bác sĩ dặn, chườm nóng trước đến chườm lạnh sau. Em thay Yến Thần xin lỗi anh, cậu ấy chỉ quan tâm em quá nên mới bị hoảng. Anh đừng trách cậu ấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây