Chung Oánh bật cười ra tiếng, sau đó không khống chế nổi mà cười ha hả, lăn lộn qua lại, cười mà chảy cả nước mắt.
Bạn cùng phòng ngạc nhiên khó hiểu: “Chung Oánh, sao vậy?”
“Không sao, không có chuyện gì cả.”. Cô dùng ngón áp út lau khóe mắt, cười nói: “Đột nhiên mình nhớ đến một chuyện cười liên quan đến báo ứng.”
“Chuyện cười gì?”
“Là sói đến đó. Nói dối nhiều rồi, giờ nói thật người ta cũng không tin.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây