[Thập Niên 80] Thời Niên Thiếu Của Yến Yến

Chương 288: Anh vũ quan trọng hơn cua hoàng đế. (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Gọi hai lần anh không gọi lại, Chung Oánh lại xem tin tức, tìm được số điện thoại của phòng thí nghiệm sát vách văn phòng. Cô điện đến nhưng không ai nghe. Cô lại bấm số điện thoại dưới lầu ký túc xá của anh, lần này có người nhận, đồng ý cho cô lên xem có người không. Sau mười phút cô gọi lại thì Cao Đôn Kỳ là người nghe máy. Anh ấy nói chiều nay Yến Vũ không ở trường, không biết là đi đâu rồi.

Chung Oánh nghĩ một hồi thì gọi điện thoại đến nhà họ Yến. Lúc này bà nội Yến đã đi ngủ, dì nhỏ cũng nói không thấy Yến Vũ về.

Hả? Xảy ra chuyện gì rồi chứ? Chung Oánh bất an. Lúc sáng Yến Vũ dẫn cô đến đại học Nhân Dân, rõ ràng bảo là muốn đến trường học chuẩn bị cho luận văn. Cho dù có chuyện gì cần ra ngoài đột xuất thì cũng không thể bận cả ngày không có tin tức gì được. Hơn nữa việc có gấp đến mấy vẫn phải có thời gian ăn cơm đi vệ sinh, sao có thể không nói gì với cô chứ. Anh chắc chắn là biết cô sẽ lo lắng.

Từ chín rưỡi đến mười giờ, Chung Oánh không ngừng gọi cho Yến Vũ, gọi hết tất cả tiền lẻ. Cửa hàng đóng cửa thì cô chạy ra đầu hẻm, lòng nóng như lửa đốt nhìn quanh phương hướng bình thường anh hay về. Lại một nữa cô hận cái thời đại lạc hậu này, muốn tìm một người quá là khó khăn.

Gần nửa tiếng, cô đợi đến mức cánh tay sưng vù, chân tê cứng. Trên đường vắng tanh, ở phía xa có mấy người đàn ông lắc lư đi về phía này, như là uống rượu say. Chung Oánh lui vào trong hẻm, vội vàng chạy lên lầu năm, thay quần áo đổi giày, cầm một cây phơi áo quần phòng thân. Sau đó cô lại chạy nhanh xuống lầu, không ngần ngại chạy đến đồn công an gần đó.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️