Chủ đề chuyển qua học tập thì bầu không khí mập mờ dần trở nên biến thành nghiêm túc. Chung Oánh nắm được một từ anh nói ra, đó là “Thực tập. Trong lòng cô nổi sóng, nhưng trên mặt không biểu hiện gì, chỉ cười hiền: “Anh thực sự đã làm tốt nhất với những thứ anh được tiếp thu rồi. Không có thử thách mới thì tất nhiên sẽ sinh ra cảm giác chán chường, khinh thị. Đợi đến khi anh bước vào nghiên cứu một lĩnh vực mới thì cảm giác này sẽ biến mất, cho đến tận khi anh chinh phục được nó mới thôi. Cái này của anh không phải tự đại mà là có ham muốn học hỏi mãnh liệt.
Yến Vũ nhìn cô: “Trong lòng em cái gì anh cũng tốt sao?
“Ừ.
Anh đè cô xuống hôn nhẹ một cái: “Không được nghĩ như vậy, hoàn hảo rất là nguy hiểm. Lỡ sau này em nhận ra anh không tốt như vậy, đáng lẽ sẽ chỉ thất vọng ba phần thì có thể biến thành mười phần đó.
Chung Oánh ôm cổ anh, vùi đầu lên vai anh, nhìn chằm chằm vào dây gai trên tủ bếp, giọng nói thiếu nữ ngang ngược, bướng bỉnh: “Em chính là thấy anh tốt như vậy đó. Chuyện sau này thì ai mà biết được chứ? Chẳng lẽ anh định làm chuyện gì đó khiến em thất vọng sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây